1. Định hướng site (/vietlex.vn/ebook - Chú thích tất tần tật trong Truyện Kiều của Nguyễn Du)
Lạ gì bỉ sắc tư phong
Trời xanh quen thói má hồng đánh ghen
* bỉ sắc tư phong: cái kia kém thì cái này hơn. Truyện Kiều quanh đi quẩn lại chỉ là về hai chữ 'Tài' và 'Mệnh'. Tiếng kêu xé lòng tức là sự tương quan giữa hai chữ này. Khi mà, chữ 'Tài' liền với chữ 'Tai' một vần. Cũng là một ý nghĩa răn đời, đe đời. Nhưng mà, nhiều khi thấy khó hiểu lắm nhé, tại vì, có những người được cả tài cả mệnh cơ mà... Mình không hiểu lắm. Dĩ nhiên, chữ 'Tâm' bằng 3 chữ 'Tài' thì mình không phản đối gì cả, nhưng cảm giác có sự bi quan ở đây. Ừ, thì thói đời mà. Có gì mà phải khóc lóc đứt ruột chứ, đó là quy luật trong cuộc sống rồi, 'con gà ghét nhau tiếng gáy', 'trâu làm thì ghét trâu ăn'. Chẹp, cứ đi con đường của mình cho nó tốt. Sống không hổ thẹn với lòng, tối ngủ ngon, ăn thì chỉ nghĩ tới thức ăn mà thôi, làm gió phiêu bạt cùng mây trời sông núi... Suy cho cùng, đạo lý này cũng khó nói rõ lắm. Tuy nhiên, nói là 'bỉ sắc tư phong' cũng chỉ là một cách nói mà thôi, sự đời không phải luôn luôn là vậy đâu, cho nên con người ta mới phải 'chọn bạn mà chơi', và phải tìm kiếm nhân tài chứ lị. (Hic, em kính cẩn nhớ cụ Nguyễn Du, cụ yên tâm, 300 năm, chứ 3000 năm cụ cũng không tàn phai đâu ạ)
Còn điều này nữa, 'bỉ sắc tư phong' theo mình có nghĩa là 'người có nhan sắc kém cạnh thì lại có phong cách riêng, có cá tính riêng, có lập trường, có bản lĩnh của họ'. Chữ 'bỉ' thì rõ ràng là 'xấu' rồi, còn chữ 'tư' có lẽ muốn nhấn mạnh về tính cách, cá tính riêng.
Ôi mà thôi, nói linh tinh mất, tóm lại cụ Nguyễn là ý nói 'có tài nhưng mà cái ấy nó không tốt' ý. Mình chả nói nữa, càng phân tích lại càng rối rắm thêm hehehe.
Lạ gì bỉ sắc tư phong
Trời xanh quen thói má hồng đánh ghen
* bỉ sắc tư phong: cái kia kém thì cái này hơn. Truyện Kiều quanh đi quẩn lại chỉ là về hai chữ 'Tài' và 'Mệnh'. Tiếng kêu xé lòng tức là sự tương quan giữa hai chữ này. Khi mà, chữ 'Tài' liền với chữ 'Tai' một vần. Cũng là một ý nghĩa răn đời, đe đời. Nhưng mà, nhiều khi thấy khó hiểu lắm nhé, tại vì, có những người được cả tài cả mệnh cơ mà... Mình không hiểu lắm. Dĩ nhiên, chữ 'Tâm' bằng 3 chữ 'Tài' thì mình không phản đối gì cả, nhưng cảm giác có sự bi quan ở đây. Ừ, thì thói đời mà. Có gì mà phải khóc lóc đứt ruột chứ, đó là quy luật trong cuộc sống rồi, 'con gà ghét nhau tiếng gáy', 'trâu làm thì ghét trâu ăn'. Chẹp, cứ đi con đường của mình cho nó tốt. Sống không hổ thẹn với lòng, tối ngủ ngon, ăn thì chỉ nghĩ tới thức ăn mà thôi, làm gió phiêu bạt cùng mây trời sông núi... Suy cho cùng, đạo lý này cũng khó nói rõ lắm. Tuy nhiên, nói là 'bỉ sắc tư phong' cũng chỉ là một cách nói mà thôi, sự đời không phải luôn luôn là vậy đâu, cho nên con người ta mới phải 'chọn bạn mà chơi', và phải tìm kiếm nhân tài chứ lị. (Hic, em kính cẩn nhớ cụ Nguyễn Du, cụ yên tâm, 300 năm, chứ 3000 năm cụ cũng không tàn phai đâu ạ)
Còn điều này nữa, 'bỉ sắc tư phong' theo mình có nghĩa là 'người có nhan sắc kém cạnh thì lại có phong cách riêng, có cá tính riêng, có lập trường, có bản lĩnh của họ'. Chữ 'bỉ' thì rõ ràng là 'xấu' rồi, còn chữ 'tư' có lẽ muốn nhấn mạnh về tính cách, cá tính riêng.
Ôi mà thôi, nói linh tinh mất, tóm lại cụ Nguyễn là ý nói 'có tài nhưng mà cái ấy nó không tốt' ý. Mình chả nói nữa, càng phân tích lại càng rối rắm thêm hehehe.
No comments:
Post a Comment