10 September, 2010

Cố hương - Lỗ Tấn

Copyright (4vn.eu/forum) (Đây cũng là một site sách tài liệu ebook, thư viện)
Trích đoạn cuối:

"Tôi nằm xuống, nghe nước róc rách vỗ vào mạn thuyền, biết là tôi đang đi theo con đường của tôi. Tôi nghĩ bụng: tôi và Nhuận Thổ, tuy cách bức đến như thế này, nhưng con cháu chúng tôi vẫn còn thân thiết với nhau. Chẳng phải là cháu Hoằng đang tưởng nhớ đến Thủy Sinh đó ư? Tôi mong ước chúng nó sẽ không giống chúng tôi, không bao giờ phải cách bức nhau cả... Nhưng tôi cũng không muốn chúng nó vì thân thiết với nhau mà phải vất vả, chạy vạy như tôi, cũng không muốn chúng nó phải khốn khổ mà đần độn như Nhuận Thổ; cũng không muốn chúng nó phải khốn khổ mà tàn nhẫn như bao nhiêu người khác (như mụ 'Tây Thi đậu phụ'...). Chúng nó cần phải sống một cuộc đời mới, một cuộc đời mà chúng tôi chưa từng được sống.

Tôi nghĩ đến những niềm hy vọng, bỗng nhiên hoảng sợ. Khi Nhuận Thổ xin chiếc lư hương và đôi đèn nến, tôi cười thầm, cho rằng anh ta lúc nào cũng không quên sùng bái tượng gỗ.

...Nhưng bây giờ, điều tôi đang gọi là hy vọng đây, biết đâu không phải là một thứ tượng gỗ tự tay tôi chế tạo ra? Có khác chăng là những điều anh ta mong ước thì gần gũi, còn những điều tôi mong ước thì xa vời đó thôi.

Tôi đang mơ màng, thì trước mắt tôi hiện ra cảnh tượng một cánh đồng cát, màu xanh biếc, cạnh bờ biển; trên vòm trời xanh đậm, treo lửng lơ một vừng trăng tròn vàng thắm. Tôi nghĩ bụng: đã gọi là hy vọng thì không thể nói đâu là thực, đâu là hư. Cũng giống như những con đường trên mặt đất; kỳ thực, trên mặt đất vốn làm gì có đường. Người ta đi mãi thì thành đường thôi."
____

* 2 cặp nhân vật luân chuyển: nhân vật tôi (tác giả) & Nhuận Thổ; cháu Hoằng & cháu Thủy Sinh.
* Yếu tố lặp tạo ấn tượng hình ảnh: 2 lần xuất hiện trong tác phẩm Cố Hương (một vừng trăng tròn vàng thắm)
- Lần 1: Một vừng trăng tròn vàng thắm treo lửng lơ trên nền trời xanh đậm, dưới là một bãi cát bên bờ biển...
- Lần 2: Tôi đang mơ màng, thì trước mắt tôi hiện ra cảnh tượng một cánh đồng cát, màu xanh biếc, cạnh bờ biển; trên vòm trời xanh đậm, treo lửng lơ một vừng trăng tròn vàng thắm.
* Hình ảnh ẩn dụ ý nghĩa: tượng gỗ
___________________________
Không phải ngẫu nhiên mà mỗi khi nhân vật tôi có chút cảm xúc mơ màng thì trong ông lại hiện ra hình ảnh một vầng trăng tròn vàng thắm. (Làm mình nhớ tới hình ảnh mảnh trăng trong truyện 'Mảnh trăng cuối rừng' của Nguyễn Minh Châu. Mình nghĩ chúng đều là thủ pháp nghệ thuật lặp hình ảnh tạo nên một sợi dây xuyên suốt đồng nhất của tác phẩm đồng thời gởi gắm suy tư của nhân vật vào trong hình ảnh đó. Nó như một điểm nhấn giúp độc giả lưu ý hơn.)

Mà nói thật ra, tác phẩm này sau hơn chục năm rồi, bây giờ tôi đọc lại, tôi thấy nó mông lung bỏ xừ. Tác giả muốn thế hệ bọn trẻ con lớn lên sẽ sống một cuộc đời mới, một cuộc đời khác biệt với sự nghèo đói, đần độn và tàn nhẫn mà tác giả đang cảm nhận và chứng kiến ở làng quê của mình. Điều đó kỳ thực là tốt thôi. Nhưng cuộc sống chỉ có thể biến đổi từ từ, nhiều ít, chứ gọi là thay đổi toàn bộ thì khó.

Sự mong muốn gần gũi hay xa vời được tác giả ẩn dụ hóa vào yếu tố 'tượng gỗ'. Và muốn nó đẹp hơn, quan trọng hơn thì sự ẩn dụ đó được gắn vào với hai từ 'hy vọng'. Rồi hy vọng lại được cụ thể hóa dưới hình ảnh 'con đường'. Mà như chúng ta biết, hình ảnh con đường bản thân nó lại có những lớp nghĩa đa dạng phong phú.

Con đường của Lỗ Tấn ở đây là 'con đường đi mãi mà thành'. Tôi lưu tâm chữ 'mãi' trong câu này. Từ thế hệ này sang thế hệ khác, lớp lớp thế hệ tạo ra một sự lặp đi lặp lại, và rồi thành hiện thực khách quan, thành hiện tại cuộc sống. Nhưng tôi kỳ thực không hiểu, con đường của Lỗ Tấn đã có hay chưa, liệu sẽ tạo ra con đường mới, con đường khác, hay vẫn toàn là bụi rậm rừng hoang mà nhân vật tôi vẫn còn mơ màng chưa tìm thấy??? Hay đang tìm kiếm những người đi mở đường...???

Cảm nhận của tôi thì là vậy. Bởi vì đối với tôi con đường là hình ảnh ẩn dụ đa nghĩa, mà hễ bước đi trên con đường thì chẳng ai muốn bị lạc đường cả. Nhưng đó lại là điều vốn dĩ rất bình thường có thể xảy ra. Đã hơn chục năm rồi kể từ khi tôi được học về tác phẩm này, kỳ thực, cốt truyện tôi không nhớ mấy, nhưng cái câu kết của tác phẩm thì cứ ám ảnh trong đầu. Không chỉ có tôi, mà tôi biết khá nhiều người cũng thích cái câu kết đó. Chỉ tại vì tôi thấy hình ảnh con đường đó nó cuốn hút nhưng lại đa nghĩa quá thôi...

Xem ra, Lỗ Tấn muốn nêu hình ảnh con đường để truyền tải niềm hy vọng tương lai thoát khỏi sự nghèo sự khổ ở cái làng quê này. Nhưng nhiều bạn trẻ thế hệ sau này khi đọc 'Cố hương' lại lưu giữ hình ảnh 'con đường' của ông với những sắc thái triết lý mở rộng hơn. Song, mở rộng như thế nào thì đối với mình còn rất mông lung, và mình không viết ra được. Mình chỉ biết có cái gì đó là sự dũng cảm, có cái gì đó là ý chí và chút liều lĩnh khi bước đi trên đường đời... Phải vậy không???

Vẫn biết Lỗ Tấn là một cây bút có trách nhiệm. Trách nhiệm cho đất nước, dân tộc của ông, mà đặc biệt là những đề tài viết về người nông dân thôn quê. Là một người nghĩ rộng lớn và bao quát. Cũng vì thế mà tác phẩm của ông thường mang ý nghĩa tổng thể khái quát. Riêng đối với tôi, tôi cảm nhận cái 'con đường đi mãi mà thành' này của ông cũng mang tính sâu sắc bao trùm lắm mà tôi vẫn không cụ thể hóa nó ra thành câu chữ mạch lạc được.

Suy nghĩ như vậy, kỳ thực hình ảnh con đường mà Lỗ Tấn nói đến ở đây là thể hiện triết lý hình thành nên những con đường. Trên trái đất này chắc chắn phải có những con đường. Nhưng khi mới đầu thì chưa có con đường nào cả. Rồi cuộc sống diễn ra mà con người tạo nên những con đường như lẽ tất yếu. Cho nên, đoạn kết nói về con đường trong tác phẩm 'Cố hương' thể hiện niềm hy vọng lạc quan vào tương lai đối với những cảnh đời mụ mị nghèo khổ ở cái làng quê của nhân vật tôi. Dù bây giờ chưa có, nhưng tương lai chắc chắn sẽ có những con đường. Vì vậy mới nói cách miêu tả này của Lỗ Tấn thật cao siêu.

Nói thêm, con đường thì cũng có con đường đẹp, con đường xấu chứ. Vì đây là hình ảnh mang tính ẩn dụ nên có thể liên tưởng nhiều lớp nghĩa của nó. Câu văn này của Lỗ Tấn thực là một triết lý đáng để chiêm nghiệm về nó... Thật hay và sâu sắc phải không! "Tôi nghĩ bụng: đã gọi là hy vọng thì không thể nói đâu là thực, đâu là hư. Cũng giống như những con đường trên mặt đất; kỳ thực, trên mặt đất vốn làm gì có đường. Người ta đi mãi thì thành đường thôi." Vấn đề ở chỗ là, con đường ấy là con đường như thế nào, có mấy người đi trên con đường ấy, mà người ta có chịu đi mãi không, hay lại bỏ rồi tìm con đường khác, ..vân vân và vân vân... Vì câu văn này của Lỗ Tấn bao quát chung chung, trừu tượng như vậy song lại củng cố niềm tin vững bước cho con người ta cho nên mình mới thấy cái triết lý này thật đáng quan tâm, cũng có thể vì nó cao siêu quá chăng, khó hiểu quá chăng...?!

'Lỗ Tấn là số một, Kim Dung là số hai.'

NHân tiện đây, cũng là một kẻ bị thu hút bởi Lý số, tôi thấy cái tên Nhuận Thổ cũng có cái đáng lưu ý liên quan đến nghệ thuật đặt tên. Đó là, theo lời mê tín về tướng số thì mệnh người có ngũ hành: Kim, mộc, thủy, hỏa, thổ. Có đủ ngũ hành là số tốt, khuyết một hành là số xấu. Khuyết hành nào thì lấy tên hành ấy mà đặt tên, có thể bổ cứu cho vận mệnh.

01 September, 2010

AHXD Hoàng Dược Sư

* (my.opera.com/PTVDblog) Hoàng Dược Sư

AHXD (trích)

[...]

AHXD 50 (end)

[...]
HD: Có chuyện này muội muốn nói rõ với huynh, nếu không, sau này muội sẽ bỏ mặc huynh.
QT: Dung nhi, thấy được muội bình an vô sự, muối muốn nói gì với huynh cũng được.
HD: Cái này là thay mặt các sư phụ ở trên trời giáo huấn huynh. Những thứ huynh được học đều là võ công do các vị sư phụ cả đời nỗ lực mà có. Nếu huynh còn dám nói từ bỏ, muội tuyệt đối sẽ không tha cho huynh. Có biết chưa?
QT: Huynh cũng thay cha muội giáo huấn muội. Sau này, muội không được lén lút bỏ đi, càng không được để bản thân gặp nguy hiểm. Nếu còn như vậy, huynh sẽ cho muội biết tay. Có biết chưa?
HD: Biết rồi. Chúng ta đã từng nói 'cùng sống, cùng chết'.
QT: Sư phụ và Âu Dương Phong đều là những cao thủ đệ nhất trong võ lâm. Nhưng một người hành hiệp trượng nghĩa, một người lại lấy ác làm thế mạnh. Xét về bản lĩnh võ công thì không hề phân chia thiện ác, mà phải xét trên cách dùng. Hành thiện thì càng mạnh càng thiện; Hành ác thì càng mạnh càng ác.
HD: Sư phụ và Lão độc vật chính là ví dụ tốt nhất.
QT: Nhưng huynh lo sư phụ. Người thọ trọng thương, việc luyện công bị trì hoãn. Cao thủ ra chiêu vốn là hơn kém nhau chỉ một li một tí, một người tiến một người lùi. Huynh thật sự lo lắng, hôm nay người phải thua trong tay Âu Dương Phong.
HD: Tĩnh ca ca, nếu sư phụ có nguy hiểm, chúng ta lập tức ra tay tương trợ.
QT: Được.
HD: Huynh thật sự thay đổi rồi, Tĩnh ca ca.
QT: Sao lại nói vậy?
HD: Huynh là người tuân thủ tín nghĩa. Nếu như là trước đây, nhất định huynh sẽ nói 'Đơn đả độc đấu', người ngoài không được xen vào.
QT: 2 chữ tín nghĩa cũng phân ra lớn nhỏ. Nếu như chỉ vì giữ tiểu tín tiểu nghĩa mà tổn hại đến đại cục thì không xứng là tín nghĩa thực sự. Hôm nay sư phụ & Âu Dương Phong tuy nói rằng 'đơn đả độc đấu', nhưng nếu như sư phụ bị Âu Dương Phong hãm hại, sau này hắn sẽ hoành hành giang hồ, không biết có bao nhiêu người sẽ bị hại trong tay hắn. Trước đây, huynh không hiểu ý nghĩa thật sự của 2 từ 'tín nghĩa' nên đã làm ra rất nhiều chuyện hồ đồ. Sau này sẽ không như vậy nữa.

AHXD 49

TCTH: Ngươi còn gì để nói?
QT: Dù Đại hãn xử trí thế nào, con cũng không có gì để nói. Chỉ có điều chuyện không liên quan đến mẹ con, xin Đại hãn hãy tha cho người.
TCTH: Tĩnh nhi, ngươi là kẻ bội tín bội nghĩa. Thân là một tướng quân, mà trong mắt ngươi không hề có quân kỷ, tự ý mở xem bí mật quân sự. Ngươi phản bội quân ta, định lén lút chạy trốn. Ngươi nói xem, ngươi đáng tội gì?
QT: Đại hãn, con muốn hỏi một điều. Nếu Mông Cổ đã kết minh với Đại Tống, sao lại có thể tiếp tục diệt Tống sau khi đã tiêu diệt người Kim. Lẽ nào đây không gọi là bội tín bội nghĩa?
TCTH: Ta nói cho ngươi biết, tới lúc đó, việc kết minh giữa chúng ta và Tống đã là quá khứ.
QT: Thứ cho Quách Tĩnh không thể đồng tình.
TCTH: Ngươi hãy tự hỏi lòng mình. Ngươi tuy là người Tống, nhưng ta đã đối đãi ra sao với 2 mẹ con ngươi?
QT: Quách Tĩnh chưa bao giờ quên rằng, trong lúc 2 mẹ con con khó khăn nhất, chính Đại hãn đã hết lòng giúp đỡ để 2 mẹ con con có được cuộc sống ổn định. Đại hãn ban cho con kim đao, còn gả Hoa Tranh cho con, lại để cho con lãnh quân xuất trận. Không có Đại hãn, cũng không có Quách Tĩnh ngày hôm nay.
TCTH: Nếu đã như vậy, ngươi lại dám quay lưng lại phản bội ta. Ngươi là người bất trung bất nghĩa.
QT: Đại trượng phu có việc có thể làm, có việc không thể làm. Đứng trước ân nghĩa, cũng phải thị phi phân minh. Quách Tĩnh thân là người Tống, tuy không thể góp sức vì Đại Tống, nhưng cũng không thể chĩa giáo vào Tống được. Nếu như muốn Quách Tĩnh vì báo đáp ân tình của Đại hãn, mà không phân biệt thị phi, vậy thì con chính là 1 kẻ bất trung, bất nghĩa, bất hiếu.
TCTH: Ta hỏi ngươi, trận chiến này, ngươi đi hay không đi?
QT: Con quyết không bán rẻ Đại Tống.
TCTH: Lôi ra ngoài, chém đầu!
[...]
TCTH: Nhưng ngươi có biết không? Ngươi đã tận trung thủ nghĩa vì 1 triều đình như thế nào? Tống triều mục nát thối rữa. Hoàng Đế thì sao? Vô dụng. Hắn chỉ biết tiến cống cầu hòa. Quan viên thì sao? Chỉ biết bảo vệ cho mình, hiếp đáp bách tính. Cứ nhìn Nhạc Phi mà ngươi hằng kính ngưỡng xem. Cả cuộc đời tận trung báo quốc nhưng mà đến cuối cùng, Tống triều đã đối xử với ông ta như thế nào? Ngươi nghĩ mà xem, có đáng hay không? 2 mẹ con ngươi chính là bị người Tống & người Kim bức hại mới tới chỗ của chúng ta. Từ nhỏ tới lớn, ngươi đã sinh sống ở đây mười mấy năm trời; ngươi phải hiểu rõ, nơi mà ta quản hạt là một nơi như thế nào? Nơi đây kỷ luật nghiêm minh, dân chúng đoàn kết yêu thương lẫn nhau, cuộc sống no đủ. Chúng ta diệt Tống cũng chỉ vì dân Tống mà thôi, để họ thoát khỏi nỗi khổ, có một cuộc sống hạnh phúc. Đây không phải là điều ngươi muốn sao? Ngươi chỉ cần quy thuận ta, tới lúc đó, ta sẽ phong ngươi làm 'Tống vương'.
QT: Đại Tống có mục nát thế nào, nơi đó cuối cùng vẫn là nhà của con. Con sẽ gắng hết sức mình để thay đổi hiện trạng. Muốn con bán Tống cầu vinh, con không làm được.
TCTH: Ta kính phục nhân cách của ngươi, nhưng mà, ngươi quá cố chấp ngu trung. Ta cũng hết cách. Tĩnh nhi, lẽ nào ngươi muốn nhìn thấy mẹ của ngươi chỉ vì sự cố chấp của ngươi mà gặp phải bất trắc?
[...]
Mẹ QT: Khổ? Hai mẹ con ta không phải đã khổ quen rồi sao? Là mẹ, làm con khó xử rồi. Tĩnh nhi, đưa chủy thủ cho mẹ. Hơn 20 năm trước, mẹ khi ở Ngưu Gia thôn phủ Lâm An, trong mình còn mang nặng thai con, một ngày tuyết lớn, Khưu Xử Cơ Khưu đạo trưởng đã kết giao với cha con, tặng cho 2 thanh chủy thủ. Một thanh tặng cho cha con, một thanh tặng cho Dương thúc phụ của con. Khưu đạo trưởng đặt tên cho con là Quách Tĩnh, đặt tên con của Dương thúc phụ là Dương Khang. Con biết có ý gì không?
QT: Đạo trưởng không muốn chúng con quên mối nhục Tĩnh Khang.
Mẹ QT: Đúng vậy. Tĩnh nhi, đời người chỉ có trăm năm, chớp mắt thì đã trôi qua. Chỉ cần cả đời mình không thẹn với lòng, vậy thì con đã không uổng sống trên thế gian kiếp này rồi. Tĩnh nhi, nghe mẹ nói thêm một câu. Nếu người khác phụ chúng ta, cũng đừng mãi nhớ đến tội ác của họ. Có biết không?

AHXD 48

Anh hùng xạ điêu truyện, cái tên đã rất quen thuộc với nhiều người. Có nhiều người bận rộn công việc gia đình, không có thời gian theo dõi phim hoặc truyện này. Tiểu tử, nhàn cư vi bất thiện chăng, có duyên được xem phim này. Vô tình, thấy tâm đắc với ý nghĩa của bộ phim. Nói đúng ra là tác phẩm tiểu thuyết này của tiền bối Kim Dung. Trong lòng tiểu tử thời gian đây có chút cô đơn và mất định hướng. Tôi là ai? là ai đây? Nghe lời đối thoại của Quách ca ca về người cha của huynh ấy, mà xúc động vì tôi... đã làm bố ... không được yên tâm về tôi. Bố... con gái bất hiếu xin lỗi bố... bố có biết không... con ... rất bất tài... nhưng con tin hy vọng con sẽ thay đổi quá khứ con đã sai bố ơi... con xin lỗi... Dù con đã nói những câu khó nghe, những hành động vô tình, nhưng con mãi là đứa con gái của bố mà... xin lỗi... xin lỗi bố...
* LHC: Khóc được thì tốt. Khóc ra rồi, trong lòng sẽ sạch hơn một chút. (trích AHXD tập 48)
[...] (Trích tập 4)
QT: Từ nhỏ, người khác nói Tĩnh nhi ngốc, nói Tĩnh nhi đần. Tĩnh nhi học gì cũng chậm hơn người khác. Vì người khác học không được sẽ có cha dạy bảo. Nhưng Tĩnh nhi không có. Tĩnh nhi không có cha. Nhưng Tĩnh nhi không trách cha. Mẹ nói cha là người tốt; cha bị kẻ xấu hãm hại. Cha, Tĩnh nhi nhất định sẽ học tốt, không bị người khác coi thường nữa. Tĩnh nhi nhất định trả thù cho cha.
[...] (Trích tập 48)
HNHL: Ta cho con biết, nếu thời gian quay ngược lại, ta vẫn sẽ đến Ngưu Gia thôn, vẫn có được mẹ con, vẫn làm cha của con. Ta... ta mãi mãi là cha của con. Mãi mãi là cha con.
DK: Đủ rồi.
QT: Hoàn Nhan Hồng Liệt, bất kể là gia thù hay quốc hận, hôm nay ngươi cũng không trốn khỏi. Đưa tay chịu trói đi.
HNHL: Ta hiếu trung với Đại Kim, là chuyện thiên kinh địa nghĩa. Hai người các ngươi, một kẻ bán mạng cho Mông Cổ; một kẻ vô tình vô nghĩa. Muốn lấy mạng bản vương? Các người không xứng.
[...]
QT: Huynh từng hứa với mẹ, bất luận thế nào, cũng phải bảo vệ tính mạng của đệ.
DK: Ta không bao giờ chấp nhận lòng thương hại của một nữ nhân không can hệ gì đến mình.
QT: Đệ không được nói vậy. Mẹ huynh và mẹ đệ tình như tỷ muội. Từ lúc huynh hiểu chuyện, đã thường nghe mẹ nhắc đến tên của đệ. Mẹ lúc nào cũng nhớ đến đệ.
DK: Câm miệng. Ta hỏi ngươi, ngươi có hận ta không?
QT: Huynh không hận.
DK: Ta biết, có yêu mới có hận. Có lẽ giữa chúng ta, xưa nay đều là ta bận tâm hơn ngươi. Ta có cách khiến ngươi hận ta. Ta cho ngươi biết, công phu Quách gia ngươi vừa sử dụng thật ra là cha ta chế ra. Năm đó cha ngươi chết quá đột ngột, căn bản không kịp truyền thụ công phu Quách gia cho cha ta.
QT: Huynh hiểu nỗi khổ tâm của Dương đại thúc. Từ nhỏ huynh đã không có cha; trong lòng huynh, cha vừa lạ lẫm vừa xa vời. Huynh rất muốn kế thừa một thứ gì đó của người, cho dù một chút cũng được. Từ lúc học được công phu Quách gia cha đệ dạy, hình dáng của cha huynh lại trở nên rất rõ ràng. Người đã cho huynh một sức mạnh rất lớn. Khang đệ, cha đệ là ân nhân của huynh. Đệ muốn huynh giết đệ, huynh làm sao nỡ xuống tay.
DK: Đủ rồi, câm miệng.
QT: Đệ nghe cho rõ đây. Đệ họ Dương, đệ tên Dương Khang, đệ là hậu nhân của Dương gia, đệ là người Tống. Đệ chết thì có ích gì? Tất cả những chuyện đệ làm đều đã trở thành sự thật. Có chết cũng không thay đổi được, cũng không bù đắp được gì. Chỉ cần đệ sống, mới có thể thay đổi, làm lại tất cả từ đầu.
DK: Không còn cơ hội nữa. Cũng giống như ngươi nói, mọi chuyện ta làm đều đã là sự thật, không còn đường quay về nữa.
[...]
ADP: So với võ công của cha ngươi, còn lợi hại hơn gấp mười lần phải không? Ngươi nên kinh ngạc mới phải, nên có ánh mắt bội phục. Biểu hiện của ngươi như vậy, là có ý gì?
HD: Võ công của ngươi sao lại trở nên lợi hại như vậy? Lần trước trên Tuyết Sơn, ngươi còn phải dùng y phục làm dù mới có thể bay xuống.
ADP: Ngươi... Sau khi biết được khuyết điểm của mình, ta của ngày hôm nay đã có thể hoàn toàn biến đổi ta của quá khứ, đạt đến một cảnh giới khác, như vậy mới là tuyệt thế cao thủ. Hôm nay, ta vẫn có thể tiếp tục tiến bộ.
HD: (Thì ra hắn vẫn luôn luyện Cửu âm chân kinh giả. Chẳng trách tình trạng của hắn bây giờ lại là như vậy.)
[...]
HD: Ta sợ chết... là vì... ta còn muốn nghe tình sử của ngươi.
ADP: Không có, không có. Ta không có tình sử. Tất cả tình cảm của ta đều đặt hết vào võ công. Không giống Hoàng lão tà đó, rõ ràng là nhạt nhẽo. Mục đích đưa ngươi đến đây là muốn ngươi ngoan ngoãn giải thích Cửu âm chân kinh cho ta. Ngươi nên nghe lời là hơn. Ngươi mau dạy ta kinh văn đi.
HD: Không có tình sử, không có kinh văn.
ADP: Ngươi dạy ta; lúc vui vẻ, ta sẽ nói cho ngươi biết.
HD: Được. Dù sao, ngươi luyện Cửu âm chân kinh không phải cũng chỉ vì muốn sử dụng trong lần Hoa Sơn luận kiếm sắp tới sao? Vậy thì chiêu cuối cùng đợi đến Hoa Sơn ta sẽ dạy cho ngươi.
ADP: Ngươi cho rằng Hoàng lão tà kia và Lão Khiếu hóa, còn cả Đoàn Hoàng gia, có thể cứu được mạng ngươi sao?
HD: Ngươi thân là Thái Sơn Bắc đẩu của võ lâm, có thể không đồng ý mà.


AHXD 47

[...]
QT: Tên gian tặc Hoàn Nhan Hồng Liệt đang ở trong thành. Chúng ta lại chỉ có thể giương mắt nhìn hắn, không hề có cách gì cả. Dung nhi, muội có nghĩ ra cách gì hay để công thành không?
HD: Mấy ngày ở trong quân muội vẫn luôn nghĩ & đã hoạch định ra mười mấy kế sách nhưng không có cách nào dùng được.
QT: Dung nhi, muội thấy thế này được không? Trong Cái bang, có mấy vị cao thủ khinh công giỏi, thêm cả muội và huynh, chúng ta trèo tường tấn công vào.
HD: Không được đâu. Mỗi một trượng của trường thành này đều có mười mấy cung thủ bảo vệ. Khoan nói đến việc trèo tường không dễ; cho dù mấy chục người lần lượt xông vào thành, mười mấy vạn quân thủ bên trong cũng ngăn được, không thể nào phá cửa thành.
QT: Mười mấy ngày nữa là đã bước vào đợt đông giá rét rồi. Cũng không biết đại quân còn có thể chống chọi được bao lâu.
HD: Đây chính là thiên thời địa lợi nhân hòa. Thời tiết thay đổi, đối với bọn họ mà nói, đương nhiên là có lợi. Nhưng có lợi tất có hại. Còn phải xem chúng ta xoay chuyển tình thế ra sao.
QT: Là thế nào?
HD: Huynh đoán xem: Lão già Âu Dương Phong có thể chịu đựng ở trên đó bao lâu?
QT: Cho dù võ công ông ta có cao hơn nữa, ta nghĩ cũng phải bó tay thôi.
HD: Vậy thì chưa chắc.
[...]
HD: Huynh xem!
QT: Lão độc vật này nhảy từ nơi cao như vậy xuống không tan xương nát thịt mới lạ.
HD: Nhìn kỹ chút đi.
QT: Sao hắn rơi xuống chậm vậy?
ADP: Ai có thể nhốt được Âu Dương Phong ta chứ? Ai?
ĐL: Đó là thứ gì vậy? Quả là một cao thủ kỳ quái. Quách Tĩnh, ngươi bắn tên giỏi, hãy bắn hạ hắn đi, báo thù cho các sư phụ.
HD: Khoan đã. Tĩnh ca ca! Người này tuy đáng hận, nhưng cũng có thể coi là ân nhân của huynh. Thử nghiệm này quả nhiên thành công rồi. Lão độc vật đã dạy huynh một cách hay để phá thành. Mau đi điều binh khiển tướng; mai sẽ là ngày đại công thành.
[...]
QT: Dung nhi, sau khi công hạ thành Tát Ma Nhĩ Hãn, huynh sẽ cùng muội Nam hạ.
HD: Tĩnh ca ca, xâm lược vốn là không đúng, nhưng nếu huynh đã quyết định dẫn binh công thành thì huynh đừng nên có chút nhân từ nào với kẻ địch. Trên chiến trường không có huynh đệ. Huynh có hiểu ý của muội không?
QT: Huynh hiểu ý muội.
QT: Dung nhi, lần này may mà có muội ở trong quân doanh giúp huynh nghĩ đối sách. Muội không quản an nguy của bản thân lừa Âu Dương Phong lên núi tuyết, thử nghiệm kế phá thành của muội. Nếu không có muội, đừng nói là công thành, quân đội của huynh căn bản không có cơ hội tới được nơi này.
HD: Ca ca ngốc. Những chuyện này sớm muộn gì huynh cũng có thể làm được.
QT: Chỉ cần Dung nhi ở bên cạnh huynh thì không việc gì là huynh không làm được cả.
HD: Tĩnh ca ca. Huynh đi đi.
QT: Đợi huynh trở về.

AHXD 04

[...]
QT: Tiểu huynh đệ, ta thấy ngươi phục trang ăn mày, sao ngươi hiểu biết nhiều vậy?
HD: Ai nói ăn mày không được biết nhiều thứ? Rất nhiều thư sinh tú tài chẳng qua cũng chỉ là những tên mọt sách học vẹt.
[...]
HD: Đã lâu lắm rồi không ai tốt với ta như vậy.
QT: Thân thế của ngươi nhất định rất đáng thương. Ngươi tên gì?
HD: Ta tên Hoàng Dung.
QT: Ta tên Quách Tĩnh.
HD: Năm ta một tuổi thì mất mẹ. Năm ta 3 tuổi đã làm cha tức chết. Từ nhỏ ta một mình bò lên núi, ăn vỏ cây mà lớn lên. Toàn bộ vỏ cây trên núi đều bị ta ăn sạch cả.
QT: Cái này tặng cho ngươi.
HD: Đây... đây là cái gì?
QT: Ngươi từ nhỏ đã mất mẹ, ta từ nhỏ đã mất cha. Chiếc khăn quàng cổ này là mẹ ta dệt. Ngươi cứ xem là mẹ ngươi dệt cho ngươi.
HD: Ngươi làm gì thế?
QT: Đây là 20 lạng vàng Đại hãn cho ta. Cái này ta cũng tặng ngươi.
HD: Tặng cho ta?
QT: Sau này ngươi hãy sống cho tốt.

AHXD 02

[...]
QT: Hơn nữa, người phụ nữ đó mất đi trượng phu nhất định rất thương tâm. Con không có cha, mẹ con cũng rất thương tâm. Cho nên mẹ con muốn con học giỏi võ công, trưởng thành rồi có thể báo thù cho cha. Thực ra con cũng rất muốn báo thù cho cha. Nhưng mà... con cũng không biết làm vậy có đúng không?
Mã Ngọc: Ngươi thấy có gì không đúng?
QT: Nếu như con đi báo thù thì con phải giết người. Khi giết người rồi, nhi tử của thù nhân sẽ vì cha mà báo thù. Y sẽ đến giết con. Nhi tử của con sẽ vì con mà báo thù, lại đi giết nhi tử của thù nhân. Giết qua giết lại như vậy, thù này đến khi nào mới báo xong? Đầu óc con ngốc nghếch, con không hiểu được đạo lý này.
MN: Không phải người không hiểu được đạo lý này, là thế nhân đều không hiểu được đạo lý này. Thật ra cách nghĩ của ngươi với cách nghĩ của tiên sư ta rất giống nhau. Người từng nói 'Oan oan tương báo hà thời liễu', thù hận không thể hóa giải thù hận.
QT: Vậy thì làm sao mới hóa giải được thù hận?
MN: Tha thứ. Chỉ có tha thứ mới có thể thật sự hóa giải thù hận.

AHXD 01

Mùa đông năm 1125, quân Kim tấn công Tống quốc. Quân Tống bất tài liên tiếp bại trận. Chiến tranh lan tràn khắp lãnh thổ Trung Nguyên khiến dân chúng lầm than.
Quốc nhục Tĩnh Khang bao giờ trả.
Hận lòng thần tử khi nào tan.
Trong tình cảnh một bên là những kẻ "Tây Hồ ca múa khi nào nghỉ; Giữa đất Hàng Châu ngỡ Biện Châu"; bên kia là các tầng lớp hữu thức Trung Nguyên ồ ạt dựng cờ nổi dậy cứu muôn dân khỏi cảnh nước sôi lửa bỏng, tạo thành một đoạn 'Loạn thế nhi nữ anh hùng truyện'.
[...]
KXC: Nhiều năm sau, ta mới biết, hôm đó, hai vị anh hùng Quách, Dương bị quân Tống hãm hại, sau lưng là chủ ý của Triệu Vương nước Kim Hoàn Nhan Hồng Liệt
[...]
KXC: Cách của bần đạo phải mất nhiều thời gian nhưng so tài bằng chân công phu, chân bản lĩnh. Một mình bần đạo với bảy người các vị chúng ta không chỉ so tài võ công mà còn đấu bằng tâm, thi nghị lực, so về túc trí đa mưu, để xem cuối cùng ai mới đích thực là anh hùng hào kiệt.
- Được đấy. Càng khó càng hay.
KXC: Ngọn nguồn sự việc là vì muốn cứu giúp dòng dõi trung lương nên chúng ta mới hiểu lầm mà đánh nhau. Vì thế, chuyện này phải quy kết về đó. Người bị tên cẩu tặc Đoàn Thiên Đức mang đi là thê tử của Quách Khiếu Thiên Lý thị. Ngoài Kha đại ca, chư vị đều đã nhìn thấy. Còn về thê tử của Dương Thiết Tâm Bao thị hiện nay vẫn chưa biết lưu lạc đến phương nào. Chỉ mình bần đạo từng gặp qua Bao thị, chư vị đều không biết mặt. Chúng ta đánh cược chính là về chuyện này. Vì vậy cách thức là [...]. Hai người phụ nữ đều đang mang thai. Sau khi cứu được họ phải thu xếp ổn thỏa, đợi họ hạ sinh hài tử. Bần đạo dạy đứa trẻ họ Dương. Bảy vị dạy đứa trẻ họ Quách. Qua 18 năm, cả hai đứa trẻ đều 18 tuổi, bần đạo và chư vị sẽ tương hội tại Yên Vũ lầu phủ Gia Hưng để 2 đứa trẻ tỉ thí võ nghệ, xem đồ đệ của bần đạo võ nghệ cao minh hay đệ tử của 7 vị tài giỏi hơn người.
- Được. Huynh đệ bọn ta đánh cược với ngươi.
[...] Đại mạc 16 năm sau...

AHXD (Bài hát ở tập 47 - Anh hùng hào kiệt)

Anh hùng hào kiệt đời nào cũng có
Lên Hoa Sơn mới thấy thiên hạ thật nhỏ bé
Trong số những cao thủ đến, mấy ai xứng là đối thủ
Vì ai, ta thử so cao thấp với trời
Anh hùng
Đạn chỉ thần thông phá vỡ ánh mây chiều
Qua năm tháng đổi lấy một danh xưng
Xông pha khắp chân trời góc bể
Dấu tích xưa không còn lưu lại
Hoàng sa một tiếng thét gào
Thảo nguyên một thời nghiêng ngả
Công danh khiến ai tự hào
Xương trắng ai nào thương tiếc
Dựa vào đâu mà lĩnh phong tao
Anh hùng
Dùng vô chiêu để thắng hữu chiêu
Sinh tử nào đâu đáng kể
Nhi nữ tình sao có thể quên
Ai độc, ai tà, ai nào biết
Anh hùng
Giương cung không bắn hạ điêu
Chỉ cần hỏi lòng không thẹn
Chỉ cần kháng long vô hối
Lòng người rộng lớn giữa chốn giang hồ nhỏ hẹp

AHXD (Bài hát cuối phim) 乌云然 (Wu Yun Ran/Ô vân nhiên)

Anh hùng kiếm khởi phong trần
Giữa hoang mạc vô cùng vô tận
Tâm nếu trùng sinh

Giấc mơ kéo dài không dứt
Ai ngóng về cố thổ trung nguyên
Cả cuộc đời không ngừng truy vấn
Tình về đâu, khúc nhạc hát vì ai?

Lụa bay theo gió khó hiểu nỗi đau nhung nhớ
Anh hùng thương tâm vì ai mấy độ tình trường
Cầm thanh không dứt cùng ai suốt đời thưởng thức
Âm thanh chưa bặt, tung vó ngựa xông vào chiến trận

Đời này vì ai khắc nên vết thương
Võ công ngàn năm hào tình rạch vỡ trường không
Mộng chưa dứt anh hùng hiệp nghĩa yếu lòng
Cuối cùng cũng được bên nàng đối tửu tiếu đàm giang sơn

:::::(SOURCE/google.com.vn)

yīngxióng jiàn qǐ le fēngchén
英雄剑起了风尘
zài yīwàngwúyín de huāngmò
在一望无垠的荒漠
xīn ruò chóngshēng
心若重生

mèng bùduàn de yánshēn
梦不断地延伸
shéi yáowàng zhe gùtǔ zhōngyuán
谁遥望着故土中原
yòng yīshēng bùtíng de zhuīwèn
用一生不停地追问
qíng guī héfāng qǔ wèi shéi chàng
情归何方曲为谁唱

qīngshā suí fēng nánjiě sīniàn de shāng
轻纱随风难解思念的伤
yīngxióng shāngxīn wèi shéi jǐ dù qíngcháng
英雄伤心为谁几度情长
qínshēng bùduàn yǔ shéi jīnshēng gòng shǎng
琴声不断与谁今生共赏
yīn wèi jué zòng mǎ zhìshēn jiāngchǎng
音未觉纵马置身疆场
----REFF-
zhè yīshēng wèi shéi kèxià shānghén
这一生为谁刻下伤痕
qiānnián de wǔgōng háoqíng huápò chángkōng
千年的武功豪情划破长空
mèng bùduàn yīngxióng xiáyì róucháng

梦不断英雄侠义柔肠
yīrén zhōng xiāngbàn duì jiǔ xiàotán jiāngshān
伊人终相伴对酒笑谈江山
:::::(SOURCE/wiki.d-addicts.com)
ying xiong jian qi le feng chen
zai yi wang wu yin de huang mo
xi ruo chong sheng

meng bu duan de yan shen
shei yao wang zhe gu tu zhong yuan
yong yi sheng bu ting de zhui wen
qing gui he fang
qu wei shei chang
qing sha shui feng nan jie si nian de shang

ying xiong shang xin wei shei ji du qing chang
qin sheng bu duan yu shei jin sheng gong shang
yin wei jue zong ma zhi sheng jiang chang
zhe yi sheng wei shei ke xia shang hen
qian nian de wu gong
hao qing hua po chang kong
meng bu duan ying xiong xia yi rou chang
yi ren zhong xiang ban dui jiu xiao tan jiang shan

:::::

英雄 剑起了风尘
在一望无垠的荒漠
心若重生

梦 不断地延伸
谁遥望着故土中原
用一生不停地追问
情归何方
曲为谁唱
轻纱随风难解思念的伤

英雄伤心为谁几度情长
琴声不断与谁今生共赏
音未觉 纵马置身疆场
这一生为谁刻下伤痕
千年的武功
豪情划破长空
梦不断 英雄侠义柔肠
伊人终相伴 对酒笑谈江山

:::::Details:
Song title: 乌云然
Song title (hanyu pinyin): Wu1 Yun2 Ran2
Song title (English):
Sung by: Hu Ge
Music and Lyrics: Xue Zhen Hua 薛振华
Related drama: Legend of the Condor Heroes 2008

AHXD 我只能爱你 (I can only love you)

(/wiki.d-addicts.com;Listen here/youtube.com)
dang ni wo jin wo de shou
wo jue ding he ni zou
jing li zai duo de cuo zhe
ye jue dui bu tui suo
dang he liu dou dao liu
wo hai zai ni zuo you
yi zhi pei ban ni dao shi jian de jin tou

jiu shuan you yi tian
tian he di dou hui fen li
ye yong yuan bu li ye bu qi
yao he ni zai yi qi

wei le ni wo ke yi
yin wei ai ni wo zhi neng ai ni
sheng ming dang di lun hui li
ni shi wei yi bu wang de ji yi
zhen zheng de ai guo
cai shuan zhen zheng de huo guo
ai ni cong ci jue bu hui fang shou

bu ceng tui se de cheng nuo
bi yong jiu hai yao jiu
tong guo ku guo ye hen guo
cong wei xiang fang qi guo
mo wen wo yao li you
ai jiu shi wo suo you
jin sheng lai shi ni shi bu bian de shou hou

jiu shuan quan shi jie
dou yao lai yu ni wei di
ye hai yao jin jin bao zhe ni
lei bu hui diao yi di

wei le ni wo ke yi
yin wei ai ni wo zhi neng ai ni
zhi yao wei ni wo yuan yi
xi sheng yi qie dou bu jue ke xi
zhen zheng de ai guo
cai shuan zhen zheng de huo guo
ai ni cong ci zai wu ta suo qiu

当你握紧我的手
我决定和你走
经历再多的挫折
也绝对不退缩
当河流都倒流
我还在你左右
一直陪伴你到时间的尽头

就算有一天
天和地都会分离
也永远不离也不弃
要和你在一起

为了你 我可以
因为爱你我只能爱你
生命荡涤轮回里
你是唯一不忘的记忆
真正的爱过
才算真正的活过
爱你 从此绝不会放手

不曾褪色的承诺
比永久还要久
痛过哭过也恨过
从未想放弃过
莫问我要理由
爱就是我所有
今生来世你是不变的守候

就算全世界
都要来与你为敌
也还要紧紧抱着你
泪不会掉一滴

为了你 我可以
因为爱你我只能爱你
只要为你我愿意
牺牲一切都不觉可惜
真正的爱过
才算真正的活过
爱你 从此再无他所求

AHXD (Bài hát đầu phim) 英雄寞 (Ying Xiong Mo/Anh hùng mịch)

Chờ đợi ai hỡi những linh hồn sục sôi
Như khiến nước non vì đó phai màu
Đến cứu giúp chân trời này vì âm đạm
Ai đem ân oán tình cừu diễn thật tài tình
Những vướng bận trong lòng rơi không chút tơ vương
Chỉ vì thế gian tạo nên trang truyền thuyết
Vì lẽ cứu giúp nhân gian, ta ôm thiên hạ vào lòng
Máu tuy nhuốm đất quân thù nhưng vẫn là tàn sát
Lý nào ta làm điều sai, đi ngược với lẽ trời?
Khúc ca ai oán thê lương chưa có lời kết
Mối hận này ta biết phải làm sao?
Tháng năm qua đi, e rằng chỉ có thể dựa vào niềm tin để sống
Đợi đến kiếp sau sẽ bày tỏ
Người như gió cát thét gào
Người vững vàng như thạch núi
Người như gươm đao đã qua tranh đấu
Ngẩng mặt nhìn trăng khuya, trán hằn nét cô đơn
Người bình thản như nước chảy
Người u nhã dịu dàng như cánh hoa rơi
Người là anh hùng vạn thế ca ngợi
Nhưng, cũng chỉ là thường dân bằng da bằng thịt
Lặng lẽ thở dài trước bóng hoàng hôn
:::::
(SOURCE/google.com.vn/giaidap)
等谁那沸腾的魂魄
deng shei na fei teng de hun po
如让山水为之褪色
ru rang shan shui wei zhi tui se
来拯救这天涯萧索
lai zheng jiu zhe tian ya xiao suo
是谁恩怨情愁演活
shi shei en yuan qing chou yan huo
心上牵挂无暇抖落
xin shang qian gua wu xia dou luo
只为世事杀出传说
zhi wei shi shi sa chu chuan shuo
唯匡世经纬 胸怀天下
wei kuang shi jing wei xiong huai tian xia
血染敌城却为残杀
xie ran di cheng qui wei can sa
难道有违天道错
nan dao you wei tian dao cuo
叹悲歌未切 为憾奈何
tan bei ge we qie wei tan nai he
怕岁月过只随信念活
pai sui yue guo zhi sui xin nian huo
等后世来评说
deng hou shi lai ping shuo
你是风沙的怒吼
ni shi feng sa de nu hou
你是断崖的坚守
ni shi duan ya de jian shou
你是剑锋过后
ni shi jian feng guo hou
仰望月夜
yang wang yue ye
眉间的寂寞
mei jian de ji mo
你是滴水的沉着
ni shi di shui de chen zuo
你是落花的幽柔
ni shi luo hua de you rou
你是万世称颂
ni shi wan shi cheng song
却为日落
qui wei ri luo
默默哀叹的 血肉
mo mo ai tan de xie rou
:::::
(SOURCE/wiki.d-addicts.com)
deng shei na fei teng de hun po
ru rang shan shui wei zhi tui se
lai zheng jiu zhe tian ya xiao suo

shi shei en yuan qing chou yan huo
xin shang qian gua wu xia dou luo
zhi wei shi shi sa chu chuan shuo

wei kuang shi jing wei xiong huai tian xia
xie ran di cheng qui wei can sa
nan dao you wei tian dao cuo
tan bei ge we qie wei tan nai he
pai sui yue guo zhi sui xin nian huo
deng hou shi lai ping shuo

ni shi feng sa de nu hou
ni shi duan ya de jian shou
ni shi jian feng guo hou
yang wang yue ye
mei jian de ji mo

ni shi di shui de chen zuo
ni shi luo hua de you rou
ni shi wan shi cheng song
qui wei ri luo
mo mo ai tan de xie rou
:::::

等谁那沸腾的魂魄
如让山水为之褪色
来拯救这天涯萧索

是谁恩怨情愁演活
心上牵挂无暇抖落
只为世事杀出传说

唯匡世经纬 胸怀天下
血染敌城却为残杀
难道有违天道错
叹悲歌未切 为憾奈何
怕岁月过只随信念活
等后世来评说

你是风沙的怒吼
你是断崖的坚守
你是剑锋过后
仰望月夜
眉间的寂寞

你是滴水的沉着
你是落花的幽柔
你是万世称颂
却为日落
默默哀叹的 血肉
:::::Details:
Song title: 英雄寞
Song title (hanyu pinyin): Ying1 Xiong2 Mo4
Song title (English): A Heroe's Solitude
Sung by: Ronald Cheng
Music and Lyrics: 曲/金大洲 词/林乔
Related drama: Legend of the Condor Heroes 2008

Symbols used in this blog:

Symbols: ©» «
s. = simplified
tr. = traditional
:::Nắm rõ về nét & Writing Practice:::
*** (chinese-tools.com) Các loại dian, pie, ...
*** (chinese-names.net) Heng zhe gou...
*** (daytodayinchina.com) Chinese Mandarin...
**** (clearchinese.com/chinese-writing) Heng zhe...
*** (ask.com/wiki/Stroke) đầy đủ tổng cộng 37 nét tất cả (8 + 29 = 37 strokes)
*** (genevachineseforkids.net) 30 strokes
* (jjeasychinese.com) Bài luyện tập thực hành viết chữ Hán cho trẻ em
* (chinese-forums.com) Thảo luận
* (classicalmedicine.wordpress.com/strokes) tập viết
**** (learnchineseabc.com) writing & pronunciation. Đặc biệt hỗ trợ Doodle Program với bút lông để người học tập viết (giông giống của Skritter)
* (commons.wikimedia.org) 214 bộ thủ và cách viết từng bộ một
***** (chinesepod.com) FOR THE LOVE OF HANZI (214 bushou & how to write)
:::Reading Practice & Speaking Practice:::
***** (learnnc.org) Đại học Bắc Carolina; Words with 'er' sound

8+29=37 strokes (wikipedia)